Hồi bé mình rất thích
xem phim “Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên” và cảnh mình ghi nhớ nhất là những
buổi tối êm đềm cả gia đình cô bé Laura ở bên nhau, các con vui đùa, bố ngồi
bên lò sưởi còn mẹ ngồi may vá bên giỏ đồ, tất cả cùng vui vẻ trò chuyện trong
căn nhà gỗ bập bùng ánh lửa. Khung cảnh ấm áp đấy như một giấc mơ đối với mình
và mình luôn ước sao sau này sẽ có một lúc nào đó mình trở thành một trong
những nhân vật trong khung cảnh đó…
Và rồi những buổi tối
của gia đình mình, ríu rít tiếng cười đùa của các con. Mẹ ngồi nhẩn nha may vá
lại cho con những món đồ tuột chỉ, Diệp Linh chốc chốc lại chạy ra bố tí toét
“Bố Minh xấu trai, bố Minh thối, không yêu bố Minh…” rồi cười như nắc nẻ chạy
trốn khi bố dọa “thơm cho một trận tội dám chê bố …thối”. Xong rồi vẫn điệu bộ
ấy nàng ta chạy ra xán vào lòng mẹ hỏi han đủ chuyện “Mẹ làm gì đấy? Mẹ đang
sửa áo to ton à?” Cứ vừa hỏi vừa trả lời ngọng líu ngọng lô, nàng ấy cứ tròn
xoe đôi mắt thật xinh, đôi môi cười chúm chím làm mẹ không nhịn được lại bỏ
ngay kim chỉ để ôm nàng ấy lên thơm cái chút lên môi. (Khổ thân mỗi bố nhìn hai
mẹ con chút chít thơm nhau thèm quá mà không làm sao được..hihi :)…)
Mẹ bảo Diệp Linh dạy
mẹ hát, nàng ấy hát bài “tay thơm tay ngoan”, đến câu cuối mẹ cố tình hát sai
“Mẹ khen đẹp quá hai bàn tay xinh” thế là nàng sửa mẹ ngay lập tức “Hai bàn tay
thơm không phải hai bàn tay ngoan”. Mẹ với anh Hiếu lại nháy nhau bảo “Thế Linh
dạy lại mẹ hát nào!” và thế là Diệp Linh có cơ hội làm cô giáo thanh nhạc của
mẹ cả tối…
Bù lỗ cho các con
những ngày mẹ bận học bận làm đi miết, rảnh là mẹ lại bày trò cho các con
nghịch trong đó có cái bể phao mua cho con từ hồi đi du lịch Móng Cái. Mùa hè
hai đứa xả nước vào bồn nhảy thùm thùm, mùa đông lại di chuyển bể vào phòng,
biến bể bơi thành giỏ nằm ngủ có nệm ấm như của mèo Tôm hay dự định là bể bóng
tha hồ cho các con lộn nhào. Từ lúc đem cái bể phao này dùng sang chức năng
phụ, phổi Hiếu có cơ hội nở to hơn vì suốt ngày anh chàng ta phải phùng
mồm…thổi, hihi :)) Mẹ hẹn Hiếu từ giờ đến Tết nếu ngoan mẹ sẽ mua cho hai anh
em thêm một căn lều trại nữa. Hiếu ta thích chí và có vẻ quyết tâm “giật giải”
lắm!
...........................
Sau những ngày bận bù
đầu không có thời giờ mà thở, có được những giây phút thảnh thơi quý giá và có
thể ghi lại được như thế này mình cảm thấy thực sự may mắn. Những khoảnh khắc
bên gia đình yêu thương dù là ngắn ngủi nhưng tiếp cho ta biết bao nhiêu sức
mạnh để có thể cố gắng nhiều hơn nữa….
Thương yêu ơi, cứ vang
mãi những tiếng cười thật trong trẻo như thế này những thiên thần bé bỏng của
bố mẹ nhé!
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.