Có hề gì! Vì showbiz Việt đâu của riêng nhà nào, showbiz Việt là tất cả nhưng cũng chẳng là ai, nên chắc chắn, dân tình sẽ tự nhủ: "Chắc lão trừ mình ra!".
Nếu là đàn ông thì anh ấy quá mềm yếu. Rất ít khi đánh nhau bằng tay chân đã đành, lại thường đeo vòng, đeo bông tai, đeo dây chuyền và nhiều thứ khác nữa. Khi chụp hình, rất ít khi anh mặc complê mà thường mở phanh áo, quấn dây thừng hoặc quấn áo may ô lên quá đầu và chả khi nào ngồi ghế. Với một "Sô bít" chân chính, ghế là thứ vớ vẩn. Anh ấy cần bò ra sàn, phơi thân trên tảng đá, hoặc tựa lưng vào gốc cây mục thì mới khác đời.
Nếu là con gái thì chị ấy quá ghét kín đáo. "Sô hàng" là chuyện cũ rồi, bây giờ không phải hàng cũng lộ thế mới cao siêu.
Xe "Sô bít" đi bao giờ cũng là xe hơi. Đương nhiên không quan trọng là xe của mình, xe đi nhờ hay đi mượn.
Trên đường phố xe chở người, còn trên báo chỉ người chở xe. Chỉ cần xuất hiện với xe là nhiều phóng viên được bữa chén.
Món "Sô bít" ăn luôn luôn bí mật. Đơn giản vì chỉ những đứa phàm tục, chưa ra khỏi rau cháo mới quan tâm đến ăn, chứ với người nghệ sĩ chân chính, chỉ mỗi việc gạt đi các bữa mời ăn cũng đã mệt.
Nếu có dịp trình bày, "Sô bít" sẽ nói thích bún bò, khoai lang, me chua cho dễ thương và cho thanh lịch. Đừng hy vọng ai nói mình thích lẩu hoặc thích thịt heo chấm mắm nêm vì những thứ ấy không sang.
Nhà "Sô bít" là điều tối mật, nhưng nếu đã khoe ra, chắc chắn có phòng khách, có đàn pianô và gấu bông. Đứa nào mà thiếu bông là đứa đấy còn chưa phải nghệ sĩ. Đừng bao giờ hỏi nhà thu hay mua nếu không muốn nghe nói dối.
Sau đó, nữ nghệ sĩ đi làm móng, đi mát-xa và làm tóc. Công đoạn này dài hay ngắn, sang hay trung bình là tùy đẳng cấp, tùy túi tiền, và tùy hôm ấy có chuyện gì ly kỳ hay không để "tám" với những cô thợ quen.
"Sô bít" nam còn phức tạp hơn "Sô bít" nữ vì luôn phải đấu tranh giữa hai nỗi buồn phiền thiếu tiền và tỏ ra không thiếu tiền. Nếu như các cô gái luôn được các doanh nhân hoặc giả doanh nhân săn đón, mời cơm, mời nước thì các chàng trai lại phải tỏ ra lịch lãm, thành đạt, giàu có trong khi những thứ ấy vẫn còn xa vời. Nên một mặt phải xuất hiện với bộ dạng ung dung, bóng loáng, một mặt phải lởn vởn với những thẻ tín dụng chưa thanh toán. Đằng sau hình ảnh chàng nghệ sĩ cao sang luôn luôn là những lo toan lắm khi vô cùng nhỏ nhặt, muốn sống phải giữ bằng được không để lũ "phan" hâm mộ khám phá ra.
Nếu nửa nam nửa nữ còn rắc rối gấp đôi. Bạn luôn phải duy trì một cảm giác nước đôi, ỡm ờ, úp úp mở mở hay mở mở úp úp, nhằm mục đích cho thiên hạ hiểu sao cũng được và cứ tăng lên.
Điều không thể phủ nhận dù "Sô bít" dễ tổn thương, hay cáu giận bất thường cũng hay xẹp đi nhanh chóng, cứ năm phút lại thấy ai đó định kiện ai đó, thề tới cùng sau năm phút nữa lại thôi.
Nếu "Sô bít" là cá thì xã hội chắc chắn phải là dòng sông. Tuy nhiên, có sự khác nhau, cá bơi tung tăng khắp sông còn "Sô bít" chỉ bơi chỗ nào có giới trẻ. Dù làm ở ngành nghệ thuật nào thì "Sô bít" cũng muốn hướng về tuổi teen, vì hôm nay, chỉ có bọn teen là dễ thương, dễ có tiền và dễ tôn ai đó làm thần tượng. Cho nên nói không ngoa, "Sô bít" Việt Nam thuộc loại trẻ nhất thế giới.
Từ già đến trẻ, từ thành danh cho tới còn đang lấp ló, mọi chàng và nàng đều thổ lộ trên báo chí là sẽ dành nhiều quan tâm cho cha mẹ, gia đình. Đây là lúc cần mang truyền thống ra khoe, dù giả dối hay thật lòng. Chả ai dại gì tiết lộ sự thực. Mấy ngày xuân, "Sô bít" thường tụ tập ở vài địa chỉ quen, đánh bài liên tu bất tận và… chỉ vậy thôi. Sau đó, đi cà phê, tất nhiên trong những nhà hàng mang dấu ấn, để đứa nọ nhìn thấy đứa kia, hoặc chào gật đầu hoặc khinh khỉnh quay đi. Buổi tối là giờ diễn. Nhưng thú thực chả phải đêm nào cũng có diễn, nhưng đừng lo, nàng sẽ đi "ì ven", đi bar, sau đó sẽ đi ăn khuya. Bận rộn vô cùng.
Nhìn chung, "Sô bít" Việt khá dễ thương, còn quá trẻ, và ngay cả cái tên "Sô bít" cũng mới được đặt cho vài năm nay. Chả hiểu xuất phát hay bắt chước theo Tây hoặc theo Tàu. Sinh ra trong một gia đình khó khăn, cha mẹ thường hay cãi cọ về tiền bạc, còn hàng xóm hay kêu ca về chó mèo gà qué, "Sô bít" từ nhỏ đã mang một số mặc cảm nhưng nhờ may mắn, nhờ nhanh trí và nhờ những nỗ lực liều lĩnh, không mệt mỏi, đôi lúc tưởng như tuyệt vọng mà "Sô bít" đã lớn lên và trưởng thành mặc dù vẫn còn nhiều gian nan hồi hộp.
P/s: Nghe bác này chửi quá đã nên copy về cho bà con đọc cười cái chơi!
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.