Những người đàn bà như họ bị gọi là “nước lọc”. Họ không xấu nhưng không
đẹp, không ăn bám cũng chẳng kiếm bộn tiền, không đần độn nhưng chẳng
thể gọi là sắc sảo, cắm cúi làm vợ, đẻ con, vật lộn với đủ loại kế hoạch
xoay quanh căn bếp, vườn nhà và lũ nhóc.
Khổ nỗi, những người đàn bà “nước lọc” lại hay vớ được các chàng “rượu
mạnh”- hay ho, vững chãi và giỏi kiếm tiền. Các chàng đủ khôn ngoan để
hiểu rằng cái giống nước lọc ấy tuy nhạt nhưng lành và mát: tưới vào cây
- cây tốt, đổ vào gạo - gạo thành cơm, pha trà, uống thuốc đều cần tới
cả. Cái giống nước lọc, đựng vào đâu cũng được, dùng gì cũng tiện, lại
chẳng phân biệt sang hèn, dễ xin dễ kiếm, dễ dùng, dễ bỏ, không đòi hỏi,
cũng chẳng cầu kỳ.
Các chàng cũng hiểu, những nàng thông minh thường khó lường, những nàng
tài hoa thường ẩm ương, những cô chân dài thường yêu đồ hiệu- ghét việc
nhà, còn những người đàn bà vừa ngoan hiền chịu khó, vừa xinh đẹp quyến
rũ, vừa giỏi giang thông minh, vừa nọ…lại vừa kia thì… vô cùng hiếm. Mà
đã hiếm, thì khó tìm, và dù đã tìm được, chắc gì có được, dù đã có được,
chắc gì giữ được trong tay. Thế nên, các chàng rượu mạnh quyến rũ, mạnh
mẽ ấy thường chọn yêu đương và chung sống với một “nước lọc” biết an
phận, biết xây tổ và chăm con cho mình.
Khổ nỗi, vẫn biết nước thì tinh khiết, vừa mát lại vừa lành, nhưng mà
uống độc vị cả đời thì cũng chán. Thế nên các chàng thi thoảng vẫn lén
lút rủ nhau chuyện này chuyện nọ. Nhẹ thì la cà cà phê, chè lá, phởn phơ
thì bia hơi, hăng tiết thì vào bar uống cocktail hay về quê chơi quốc
lủi. Các chàng nghĩ bụng, mấy bà “nước lọc” có biết thì cũng chỉ sôi lên
sùng sục như canh quá lửa rồi lại nguội dần, cùng lắm thì đá đổ bình
trà, đập tan hũ mật, hấm chỗ này, hứ chỗ nọ, chứ còn lâu mới dám đụng
tới rượu quý của mình. Mà các bà “nước lọc” cũng chẳng có gan “ông ăn
chả, bà ăn nem” vì sợ bị tóm và cũng chẳng dám đánh ghen vì sợ “xấu
chàng hổ ai”. Các chàng biết là nước đã ở trong chum thì sợ bị san ra
vại, đã ở dưới suối thì sợ chảy vào mương; biết là nước có sôi tung tóe
thì rồi sẽ nguội, nên họ cứ hết trà lại rượu, hết cà phê lại mật ong.
Chớ có lầm.
Hơn nửa những người bị các chàng rượu mạnh hào hoa và các nàng
“cocktail” sành điệu gọi là “nước lọc”, thực ra là vodka loại nặng, hoặc
chí ít cũng là quốc lủi mẻ đầu. Họ chọn phận “nước non” chỉ vì một chữ
“tình”. Vì họ yêu cái người đàn ông họ lấy, vì họ biết rõ nếu họ cũng
sóng sánh lóng lánh như các em “cocktail” xinh đẹp giỏi ỡm ờ, thì ai
chăm cha mẹ già, ai nâng niu con dại, ai giữ bếp lửa hồng, ai lên- ai
xuống cùng ai; nếu họ cũng bon chen trồi trổ vì tiền vì danh, cũng lồng
lộn áo xống với tình nhân, thì ai trồng cây vun luống, ai che nắng, ai
hứng mưa.
Các chàng cứ tưởng mấy bà thì chả biết gì về xã hội, chẳng rành gì những
trò hoa lá của đàn ông, và chẳng bao giờ dám buông tay thả vỡ những gì
mình nâng hứng. Họ không biết, đa phần những người đã có bản lĩnh sống
ngoài vòng bon chen thì đều là những người bon chen rất giỏi. Những
người đã hết mình gìn giữ hạnh phúc, thì sẽ không bao giờ tiếc nuối khi
phải buông tay. Những người đàn bà không màu mè, xanh đỏ, lại thường đằm
thắm ấm áp. Họ chọn sống cuộc đời “nước lọc” vì họ biết rõ họ muốn gì
và được gì từ đó, chứ không phải vì họ đần đụt hay kém cỏi mà không sống
được đời”cocktail”.
Họ quên mất rằng, mỗi lần sôi sùng sục, bắn tung tóe, là một lần nước bị
làm đục, bẩn hay biến chất. Nước không còn tinh khiết nữa, mà có vị
ngang ngang. Nước không còn mát lành nữa, mà có mùi thạch tín.
Thế nên, muốn “nước lọc” luôn mát lành, thì rượu mạnh ơi, xin đừng sóng sánh!
Theo Phạm Việt Hà
Lửa Ấm