Khi chưa biết đến Blog, tôi là người rất thích viết Nhật Ký...Viết ra tất cả những gì mình suy nghĩ, những cảm nhận, những trải nghiệm và đôi khi có cả những điều cực kỳ vớ vẩn...
Thường thì tôi không giỏi diễn đạt những gì mình muốn bằng lời nói (như một kiểu tự kỷ là mình rất sợ giao tiếp ý) và mỗi khi cần giải tỏa thì giấy bút là thứ không thể thiếu...
Ngày trước có người đã hỏi tôi tại sao thích viết và tôi đã trả lời: "Vì tớ là người không biết giữ bí mật, nếu phải giữ khư khư một điều gì đó trong lòng tớ sẽ đến phát rồ mất, cho nên nếu có phải đào một cái hố để hét vào đó những bí mật thì tớ cũng làm..."(Vậy mà có những bí mật kể cả của người khác cũng như của mình tôi vẫn giữ được đến giờ là mấy chục năm, kể cũng lạ thật!)
Tôi đến với Blog trong một sự tình cờ khi lang thang trên mạng...Tình cờ đến nỗi chẳng bao giờ tôi nghĩ mình sẽ lại trở thành một trong những Blogger cả.
Blog với tôi gần giống Nhật Ký nhưng nó chứa đựng nhiều xúc cảm hơn, ở đây người ta được chia sẻ nhiều hơn...Cũng đầy đủ hỉ - nộ - ái - ố, đầy đủ bon chen yêu ghét chẳng thua kém chợ đời, ở đó tôi được nhìn ngắm và san sẻ với từng mảnh đời, từng số phận có thật...Vui cùng những niềm vui, khóc cùng những nỗi buồn...Hơn thế nữa dường như tôi được sống chân thành hơn với những cảm xúc của chính mình...
Tôi luôn biết mình là một kẻ cả thèm chóng chán, tôi chưa bao giờ thích một cái gì quá 2 tháng cả cho dù cái gì cũng...muốn biết một tí! Tôi đã từng thích trở thành nhà văn, nhà thơ...từng thích chơi thể thao hay thèm làm một game thủ...Tôi thích nấu ăn, làm vườn và thêu thùa may vá...Sở thích thì rất nhiều nhưng không liên tục...Có lẽ đam mê nọ chồng chéo lên đam mê kia thì sở thích một là bị tạm dừng, hai là bị dập tắt luôn, buồn cười thật...
Chơi Blog và hình như tôi biết rằng đây là lần đầu tiên tôi có một đam mê không bị giới hạn về thời gian, khoảng cách, nhận thức hay bất kỳ điều gì...Hay ít nhất sở thích này cũng đã vượt qua phạm vi 2 tháng...từ rất lâu rồi!
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.