Có
một chàng thanh niên đứng giữa thị trấn và tuyên bố mình có trái tim
đẹp nhất vì chẳng hề có một tì vết hay rạn nứt nào. Đám đông đều đồng ý
đó là trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy. Bỗng một cụ già xuất hiện và
nói: "Trái tim của anh không đẹp bằng trái tim tôi!". Chàng trai cùng
đám đông ngắm nhìn trái tim của cụ. Nó đang đập mạnh mẽ nhưng đầy những
vết sẹo. Có những phần của tim đã bị lấy ra và những mảnh tim khác được
đắp vào nhưng không vừa khít nên tạo một bề ngoài sần sùi, lởm chởm; có
cả những đường rãnh khuyết vào mà không hề có mảnh tim nào trám thay
thế. Chàng trai cười nói: - Chắc là cụ nói đùa! Trái tim của tôi hoàn hảo, còn của cụ chỉ là những mảnh chắp vá đầy sẹo và vết cắt. Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn trên má. Anh bước tới, xé một mẩu từ trái tim hoàn hảo của mình và trao cho cụ già. Cụ già cũng xé một mẩu từ trái tim đầy vết tích của cụ trao cho chàng trai. Chúng vừa nhưng không hoàn toàn khớp nhau, tạo nên một đường lởm chởm trên trái tim chàng trai. Trái tim của anh không còn hoàn hảo nhưng lại đẹp hơn bao giờ hết vì tình yêu từ trái tim của cụ già đã chảy trong tim anh... |
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.