thư nháp
không sao ngăn được thở dài
của bầy tính từ
trong lúc chờ ngược sáng
yếu đuối nhường nào
chữ tựa vào dấu chấm than
khoảng trống trập trùng gió ...
Mẹ chồng Nàng đi chợ về trong cái nắng rát bỏng chang chang trên hè phố.
Bà đổ cua từ túi ni lông ra cái thau nhựa rồi quệt mồ hôi trên trán;
- Chờ mãi khô...
Những ngày bầu bí với âu lo và hy vọng đan xen, mình luôn nghe bài này, rồi
rưng rưng một niềm cảm xúc, rằng ngày đón con sẽ không xa, và nhật ký cuộc
đời...
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.