21/09/2011

Nói với anh


Có thể là anh đã quên em
Như quên một cô gái giữa đường tình cờ gặp gỡ
Con trai là như thế
Có nhớ nhiều đâu mà chẳng hay quên

Với con gái thì không
Một ánh mắt vô tình đêm về thao thức
Một câu nói vô tình đêm về day dứt
Nhớ để quên, quên để nhớ nhiều hơn

Thì em đây cũng vậy mà thôi
Bởi em đâu có khác mọi người
Em nói anh đi sao anh không đứng lại
Em nói không yêu nhưng đang yêu đến tê lòng...

Anh có biết vậy không?
Mà anh nỡ ra đi
Bặt tăm như chưa hề quen biết
Anh ra đi như chưa từng có thời thân thiết
Em thầm lặng ngóng chờ...

Nguồn trích dẫn: (sưu tầm)

2 Bình luận

  1. ng_tham83ng_tham8312:14 03-10-2011
    nghe nhiều và đọc nhều thơ buồn và tâm trạng quá .phải chăng xh này luôn vui vẻ ai cung biêt yêu và đc yêu...........!
  2. thanhhuyenthanhhuyen12:49 03-10-2011
      Thơ tình càng hay thì càng buồn mà bạn...Nếu như lúc nào cũng cười thì sẽ không thể biết được giá trị của những giọt nước mắt, và nếu như lúc nào cũng khóc thì sẽ không thể hiểu hết giá trị của những nụ cười. Với mình, vui hay buồn không quan trọng mà quan trọng là chúng ta sẽ vui như thế nào, buồn như thế nào thôi...Happy day for you
    • thanhhuyenthanhhuyen16:26 21-09-2011
        Đó là bài thơ tình mà mình đã thích đến mê mẩn hồi còn cắp sách tới trường. Đến giờ này tình cảm đó vẫn còn nguyên vẹn không hề thay đổi...
        Thơ càng hay thì càng buồn, cái kết càng không có hậu thì càng để lại nhiều cảm xúc...
        Phải chăng đó là định mệnh...

      Đăng nhận xét

      Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.

      Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More

       
      Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Thanh Huyền - Premium Blogger Themes | Premium Wordpress Themes
      Lên đầu trang
      Xuống cuối trang