Có thể là anh đã quên em
Như quên một cô gái giữa đường tình cờ gặp gỡ
Con trai là như thế
Có nhớ nhiều đâu mà chẳng hay quên
Với con gái thì không
Một ánh mắt vô tình đêm về thao thức
Một câu nói vô tình đêm về day dứt
Nhớ để quên, quên để nhớ nhiều hơn
Thì em đây cũng vậy mà thôi
Bởi em đâu có khác mọi người
Em nói anh đi sao anh không đứng lại
Em nói không yêu nhưng đang yêu đến tê lòng...
Anh có biết vậy không?
Mà anh nỡ ra đi
Bặt tăm như chưa hề quen biết
Anh ra đi như chưa từng có thời thân thiết
Em thầm lặng ngóng chờ...
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.