Ngày xưa, Nụ Cười và Nước Mắt sống cách xa nhau, họ cùng ở trong một ngôi làng nhỏ,nhưng họ không hề biết sự hiện diện của nhau.
Nước
Mắt thì suốt ngày u buồn cô ta khóc suốt mùa xuân cũng như mùa đông,
mùa hạ cũng như mùa thu.Dẫu một chuyện nhỏ nhất cũng làm Nước Mắt khóc
...suốt một mùa. Còn Nụ Cười thì ngược lại, cô bé vui vẽ và vô tư suốt
năm, lúc nào cô bé cũng cười, không có chuyện gì làm cô bé buồn lâu
được, khi có ai đó làm cho cô bé rất đau lòng cô bé chỉ một cái nhíu
mày, và sau đó sẽ tha thứ và vui cười ngay lập tức.
Một
hôm Nụ Cười bắt gặp Nước Mắt đang ngồi khóc cạnh dòng sông, Nụ Cười
hỏi: "Sao bạn lại khóc?".Nước mắt trả lời: “Có một người làm cho mình
rất đau lòng, người ấy không yêu thương
mình. "Ồ vậy à?", Nụ Cười nói:"Đơn giản thôi bạn ạ, vì người ấy không
hiểu bạn, cuộc đời còn nhiều thứ phải lo hơn là tình yêu". Nước Mắt lại
khóc:"Mình nghĩ vì mình xấu xí, không đáng yêu, không có nụ cười dễ thương
như bạn". “Ồ chẳng sao đâu bạn hãy nhìn xuống dòng sông và nghĩ về
người ấy lúc ban đầu xem nào". Nước Mắt nhìn xuống cô bé không tin vào
mắt mình, một người rất dễ thương
với nụ cười chân thật nhìn cô, Nước Mắt hỏi:"Ai vậy?".Nụ Cười trả
lời:"Bạn đấy Nước Mắt ạ, vì bạn suốt ngày u buồn nên bạn không biết được
mình có một nụ cười tuyệt đến mức nào"
Nước Mắt mừng quá:"Bạn có thể kết bạn với mình không?". Nụ Cười đáp:"Tất nhiên rồi, mình sẽ dạy cho bạn cười, còn bạn hãy dạy cho mình khóc, khi có ai đó làm mình đau lòng mình muốn khóc một lát để lòng nhẹ nhàng hơn".
Và từ đó Nụ Cười và Nước Mắt kết bạn thân đi đâu cũng có nhau, họ chia sẽ cho nhau, nâng đỡ nhau đễ đi hết cuộc đời vốn dĩ nhiều đau khổ hơn niềm vui, nhiều giả dối hơn chân thật,nhưng tin rằng nếu họ cùng nhau vượt qua những đau khổ thì cuộc sống trở nên rất giản đơn và nhẹ nhàng.


Nước Mắt mừng quá:"Bạn có thể kết bạn với mình không?". Nụ Cười đáp:"Tất nhiên rồi, mình sẽ dạy cho bạn cười, còn bạn hãy dạy cho mình khóc, khi có ai đó làm mình đau lòng mình muốn khóc một lát để lòng nhẹ nhàng hơn".
Và từ đó Nụ Cười và Nước Mắt kết bạn thân đi đâu cũng có nhau, họ chia sẽ cho nhau, nâng đỡ nhau đễ đi hết cuộc đời vốn dĩ nhiều đau khổ hơn niềm vui, nhiều giả dối hơn chân thật,nhưng tin rằng nếu họ cùng nhau vượt qua những đau khổ thì cuộc sống trở nên rất giản đơn và nhẹ nhàng.
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.