
Mình được sinh ra vào một ngày mùa đông. Nghe bố kể lại đó
là một ngày trời mưa, rét căm căm. Mình chào đời ở một trạm xá và mẹ được chính
em gái bà là dì ruột của mình đỡ cho. Bây giờ bố vẫn bảo “Con bé này mẹ cha
không giống giống người sớm mai” vì tính cách của mình rất giống dì, kể cũng
buồn cười thật...
Bố nhớ rất chi tiết và mỗi lần kể lại mình thấy đôi mắt bố
sáng lên những tia ấm áp...“Khi mẹ mày sinh mày ra, mày chẳng ngơ ngác dài dại
như những đứa trẻ khác mà mắt mũi cứ láo liên nhìn ngó lung tung cả. Rồi lại
còn ham ăn, mẹ chưa kịp có sữa cho bú mày không khóc ăn vạ nhưng cứ gặm chặt
lấy cái chăn quấn quanh mình mà mút, mút đến mức ướt nhẹp cả ra. À, mà còn cái
mụn ruồi ở kẽ ngón chân út bên trái lộ rõ mồn một nên khi mày thò chân...